Home »

 

 

 

 

 

Giờ Thứ 24

KINH ĐỌC TRƯỚC MỖI GIỜ

Lạy Chúa Giêsu, con sấp mình trước Thánh Nhan và khẩn cầu Trái Tim Đầy Tình Yêu của Chúa, một trái tim khát khao đưa con vào việc suy niệm 24 Giờ Khổ Nạn của Chúa, mà trong đó, vì yêu thương chúng con, Chúa đã muốn thân xác đáng tôn thờ và linh hồn cực thánh của Chúa phải chịu thật nhiều đau khổ cho đến chết trên Thập Giá. Xin Chúa đoái thương ban cho con sức phù trợ, ơn thánh, tình yêu, lòng cảm thương và hiểu biết sâu xa về những đau khổ của Chúa trong Giờ… … mà con đang suy niệm đây. Còn về những Giờ con không thể suy niệm, con xin dâng lên Chúa ước nguyện của con; và con mong ước được suy niệm cả những Giờ khi con phải chu toàn phận sự hoặc ngủ nghỉ. Lạy Chúa Giêsu nhân lành, xin Chúa khứng nhận và làm cho ước nguyện mến yêu ấy sinh ích lợi cho con và nhiều người, như thể con đã thực sự suy niệm những Giờ đáng khát khao ấy một cách thánh thiện và hiệu quả vậy.

Lạy Chúa Giêsu, con xin cảm tạ vì Chúa đã mời gọi con hợp nhất với Chúa bằng việc cầu nguyện; và để làm thỏa lòng Chúa hơn, con xin nhận lấy tư tưởng, môi miệng và Trái Tim của Chúa; con muốn cầu nguyện trong sự hợp nhất trọn vẹn với Thánh Ý và Tình Yêu Chúa; con dang tay đón lấy Chúa, tựa đầu vào Trái Tim Chúa, và xin được bắt đầu:

 

4 Giờ Chiều: Mai Táng Chúa Giêsu

Lạy Mẹ đau thương của con, con thấy Mẹ giờ đây chuẩn bị thực hiện hy sinh sau cùng: đó là việc mai táng Chúa Giêsu, Người Con tử giá của Mẹ. Mẹ ở cạnh xác Chúa, hoàn toàn suy phục Thánh Ý Trời Cao; và Mẹ đã tự tay đặt xác Chúa vào mồ đá. Trong khi uốn nắn tứ chi của Chúa lại cho ngay ngắn, Mẹ cố nói đôi lời từ biệt và hôn kính Chúa lần cuối; nhưng Mẹ cảm thấy Trái Tim Mẹ đớn đau như bị giật phăng khỏi lồng ngực. Tình Yêu đã đóng đinh Mẹ vào các chi thể của Chúa; và dưới sức mạnh của Tình Yêu và thống khổ, mạng sống Mẹ sắp tàn lụi cùng với Người Con đã ra đi của Mẹ. Tội nghiệp Mẹ quá, Mẹ sẽ ra sao nếu Chúa Giêsu không còn nữa? Người là Sự Sống, là Tất Cả của Mẹ. Tình Yêu đóng đinh Mẹ thật chắc đến độ Mẹ không thể rời ra; Thánh Ý Chúa yêu sách và đòi hỏi hy sinh… Tội nghiệp Mẹ quá, Mẹ sẽ ra sao? Con thương Mẹ lắm! Ôi, hỡi các thiên thần trên trời, hãy đến đỡ Mẹ dậy cho khỏi các chi thể đã cứng đờ của Chúa Giêsu; nếu không, Mẹ sẽ chết mất thôi.

Ôi, thật là một điều lạ lùng! Trong khi Mẹ dường như đã chết với Chúa Giêsu, thì con nghe tiếng nói của Mẹ, thổn thức và nức nở: “Con ơi, Con dấu yêu ơi, niềm an ủi duy nhất làm vơ cạn những đau thương cho Mẹ chính là Nhân Tính cực trọng của Con…. Mẹ giãi bày tâm tư với những thương tích này; Mẹ thờ lạy và hôn kính. Thế mà, ngay cả niềm ủi an này cũng bị cất đi, bởi vì Thánh Ý Thiên Chúa muốn như vậy. Mẹ xin suy phục. Nhưng hỡi Con, Con hãy biết cho Mẹ cũng muốn làm trọn điều ấy; nhưng Mẹ không làm nổi. Chỉ mới nghĩ đến điều đó mà sức lực của Mẹ đã tiêu tan và sự sống của Mẹ đã biến mất… Con ơi, Con hãy để cho toàn bộ hữu thể của Mẹ được mai táng trong Con, rồi nhận lấy sự sống, những thống khổ, những việc đền bồi và tất cả những gì của Con mà làm của Mẹ để Mẹ có thể đón nhận sự sống và sức mạnh hầu làm trọn cuộc ly biệt thương tâm này. Thương ôi, chỉ có cuộc trao đổi sự sống giữa Mẹ và Con như vậy mới có thể đem lại cho Mẹ sức lực mà làm trọn cuộc hy sinh chia lìa giữa Mẹ và Con.”

Lạy Hiền Mẫu đau thương của Con, sau khi Mẹ đã quyết định như vậy, con thấy một lần nữa Mẹ lại vuốt nhẹ những chi thể của Chúa. Mẹ tựa đầu vào đầu Chúa, Mẹ hôn kính và gửi gắm những tư tưởng của Mẹ vào đó. Mẹ nhận lấy những gai nhọn, những tư tưởng xúc phạm và làm Chúa phật lòng, cũng như tất cả những gì làm Đầu cực trọng của Chúa phải khổ đau. Thương ôi, Mẹ làm cách nào để dùng trí năng của Mẹ mà làm cho trí năng của Chúa Giêsu sống động, làm cách nào để dùng sự sống mà đổi lấy sự sống! Mẹ đã nghiệm thấy như thể sống lại vì đã đón nhận những tư tưởng và gai nhọn của Chúa Giêsu vào tâm trí của Mẹ.

Lạy Mẹ sầu bi, con thấy Mẹ hôn kính cặp mắt đã hết ngời sáng của Chúa Giêsu. Tâm hồn con vỡ tan khi thấy Chúa không còn nhìn Mẹ nữa. Đã bao lần cặp mắt thần linh ấy đã nhìn Mẹ, làm Mẹ sướng vui và vượt lên từ chỗ chết đến chỗ sống! Giờ đây, khi thấy cặp mắt ấy không còn nhìn mình nữa, Mẹ cảm thấy như đã chết. Vì thế, con thấy Mẹ áp chặt mắt của Mẹ vào mắt của Chúa Giêsu. Mẹ nhận lấy cho mình cặp mắt, những giọt nước mắt, những nỗi niềm đắng cay trong ánh mắt của Chúa đã khốn cực vô vàn vì ngàn vạn xúc phạm, lăng mạ và nhạo báng của các thụ tạo.

Lạy Hiền Mẫu chịu đâm thâu, con thấy Mẹ hôn kính đôi tai cực trọng của Chúa. Mẹ cứ lay gọi Chúa mà rằng: “Con ơi, trước kia, từng tiếng thở than khẽ nhất của Mẹ Con đều đáp lại, thế mà giờ đây chẳng lẽ Con không nghe Mẹ hay sao? Lúc này Mẹ khóc lóc, Mẹ gọi Con, mà Con không nghe tiếng Mẹ hay sao? Thương ôi, Tình Yêu quả là bạo chúa tàn bạo nhất! Đối với Mẹ, Con còn hơn cả Mạng Sống của Mẹ; nhưng có phải vì thế mà Mẹ phải chịu một nỗi thống khổ dường này hay không? Con ơi, Mẹ để tai Mẹ lại trong tai Con; và Mẹ nhận lấy cho mình đôi tai cực trọng của Con đã nhức nhối vì tất cả những lời xúc phạm vang dội vào đó. Chỉ những đớn đau sầu thảm của Con mới đem lại Sự Sống cho Mẹ mà thôi.”

Khi thở than những lời ấy, Mẹ phải chịu những đau thương và xót xa đến độ bất động và không thốt nên lời… Lạy Hiền Mẫu của con, tội nghiệp Mẹ quá, con thương Mẹ! Mẹ đã phải chịu biết bao cái chết bạo tàn!

Lạy Mẹ Đau Thương, Thánh Ý Chúa đòi buộc và thôi thúc Mẹ tiến lên. Mẹ chiêm ngắm rồi hôn kính Thánh Nhan Cực Trọng của Chúa, và kêu lên, “Ôi Con đáng tôn thờ, Con có còn hình tượng gì đâu! Ôi, giả sử Tình Yêu không tỏ cho Mẹ biết Con là Con của Mẹ, Sự Sống của Mẹ, Tất Cả của Mẹ, có lẽ Mẹ không còn nhận ra Con được nữa bởi vì tình trạng thê thảm của Con… Nét thanh tú tự nhiên của Con đã biến dạng. Đôi má hồng hào của Con đã tái nhợt. Ôi Con yêu dấu, Thánh Nhan phương phi giãi chiếu ánh sáng và ân sủng (vì, thấy Con tức là được ngất ngây) của Con đã hóa thành một tấm khăn tang. Con ơi, sao Con ra nông nỗi bi thương thế này! Tội lỗi đã hành khổ các chi thể cực trọng của Con thê thảm chừng nào! Ôi, Mẹ của Con đây làm sao có thể trả lại nét đẹp thuở nào cho Con! Mẹ muốn hợp nhất khuôn mặt của Mẹ trong khuôn mặt của Con để nhận lấy khuôn mặt của Con, nhận cả những tạt vả, phỉ nhổ, nhạo báng và tất cả những gì khuôn mặt cực trọng của Con đã phải chịu. Nếu Con muốn Mẹ sống, Con hãy ban sức mạnh của Con cho Mẹ; còn không, thì Mẹ sẽ chết.”

Nỗi đau buồn ấy mênh mang đến độ làm Mẹ nghẹn ngào không thốt nên lời; và có thể nói Mẹ như tan biến trước Thánh Nhan Chúa Giêsu. Tội nghiệp cho Mẹ quá, con thương Mẹ lắm. Các thiên thần của tôi ơi, xin đến mà đỡ nâng Hiền Mẫu của tôi. Nỗi buồn đau của Mẹ ngút ngàn, lênh láng và làm cho Mẹ nghẹn ngào; Mẹ không còn chút sinh khí hoặc sức lực nào nữa. Nhưng Thánh Ý Chúa đã trả lại sự sống cho Mẹ khi Người chặn đứng những con sóng nhận chìm Mẹ.

Giờ đây, Mẹ đến sát để hôn kính môi miệng của Chúa. Mẹ cảm thấy đôi môi của Mẹ đắng nghẹn vì mật đắng đã làm miệng Chúa đắng đót. Mẹ nức nở: “Con ơi, hãy nói với Mẹ của Con một lời sau cùng đi Con. Chẳng lẽ Mẹ không còn được nghe tiếng nói của Con hay sao? Bao nhiêu lời Con đã nói với Mẹ lúc sinh thời là bấy nhiêu mũi tên cắm phập vào Trái Tim đầy đau thương và tình mến của Mẹ. Vậy mà giờ đây, Mẹ nhìn thấy Con lặng thinh, những mũi tên ấy hành khổ và gây ra biết bao cái chết cho Trái Tim nát tan của Mẹ; Mẹ mong ước nhận được một lời sau cùng của Con, nhưng không nhận được, thành ra những cái chết kia xâu xé và nói với Mẹ: ‘Vậy là Bà chẳng còn được nghe Người nói nữa. Bà không còn được nghe giọng nói êm ái của Người nữa, bao nhiêu lời Người phán là bấy nhiêu thiên đàng đã được giai điệu lời sáng tạo của Người tạo nên trong Bà’… Than ôi, thiên đàng của Mẹ còn đâu nữa và chỉ là một nỗi đắng cay. Con ơi, Mẹ muốn nhường chiếc lưỡi của Mẹ cho Con để làm chiếc lưỡi của Con sống động. Thương ôi, Con hãy trút cho Mẹ tất cả những gì Con đã chịu nơi chiếc lưỡi cực trọng của Con: nào mật đắng, nào cơn khát cháy bỏng, nào những đền bồi và những lời cầu của Con. Như vậy, nhờ được nghe giọng nói của Con, nỗi buồn của Mẹ sẽ vơi đi; nhờ những thống khổ của Con, Mẹ mới có thể sống nổi.”
Lạy Mẹ sầu bi, con thấy Mẹ đang hối hả vì ngày Sabat đã sát kề và những người chung quanh đang muốn lấp cửa mồ đá. Do đó, Mẹ vội vàng nắm lấy hai bàn tay Chúa Giêsu. Mẹ mân mê cầm lấy rồi Mẹ hôn kính. Mẹ áp hai bàn tay của Chúa vào Trái Tim của Mẹ; rồi đặt tay Mẹ vào tay cực trọng của Chúa… Sau đó, Mẹ ôm lấy hai bàn chân của Chúa Giêsu và chiêm ngắm những thương tích tàn bạo do đinh sắt gây ra, rồi áp chân Chúa vào chân Mẹ và coi những thương tích ấy như của chính mình. Mẹ đã đặt mình vào vị thế của Chúa Giêsu và tự hiến để đuổi theo và giằng lấy các tội nhân cho khỏi hỏa ngục…

Lạy Mẹ đau thương, giờ đây con thấy Mẹ đang nói lời giã biệt sau cùng với Trái Tim bị đâm thâu của Chúa Giêsu. Mẹ tần ngần nán níu. Đây là cuộc chiến đấu sau hết mà Trái Tim Từ Mẫu của Mẹ phải trải qua. Lúc này, trước sức mãnh liệt của Tình Yêu và đau thương, Mẹ cảm thấy Trái Tim Mẹ như bị giật văng khỏi lồng ngực rồi bay nhanh đến kết hợp với Trái Tim cực trọng của Chúa Giêsu. Và, khi thấy mình không còn Trái Tim nữa, Mẹ vội vàng tiếp nhận Trái Tim cực trọng và Tình Yêu của Chúa Giêsu - đã bị rất đông các thụ tạo khước từ – cũng như vô vàn những ước vọng nóng bỏng của Người không thực hiện được vì thái độ vô ơn của các thụ tạo, và thế là những buồn đau và thương tích nơi Trái Tim Chúa Giêsu sẽ đóng đinh Mẹ cả đời vào Thập Giá. Mẹ chiêm ngắm, hôn kính và liếm lấy Máu Thánh nơi thương tích nát tan ấy. Và sau khi đã được cảm nhận Sự Sống của Chúa Giêsu, Mẹ có đủ sức mạnh để thực hiện cuộc chia lìa đắng cay. Vì thế, Mẹ ôm chặt Chúa một lần nữa rồi để người ta dùng tảng đá mà lấp cửa mồ đá.

Lạy Mẹ đau thương của con, khi con than khóc, con khẩn xin Mẹ đừng để Chúa Giêsu xa khỏi ánh mắt của Mẹ và của con. Trước tiên, xin hãy cho con được náu ẩn trong Chúa Giêsu để nhận lấy Sự Sống của Người làm của con. Mẹ là “Đấng Vô Nhiễm,” “Đấng Thánh,” “Đấng Đầy Ơn Phúc,” nhưng Mẹ cũng không sống nổi khi vắng Chúa Giêsu, huống nữa là con, một kẻ yếu hèn, khốn cùng và đầy tội lỗi. Làm sao con có thể sống nổi nếu thiếu Chúa Giêsu? Lạy Mẹ đau thương, xin đừng bỏ con một mình; xin dẫn con đi với Mẹ. Nhưng trước tiên, xin hãy ký thác con vào Chúa Giêsu. Xin làm cho con trống rỗng rồi đổ đầy Chúa Giêsu cho con, như Mẹ đã từng làm cho chính Mẹ. Xin Mẹ hãy khởi sự nhiệm vụ từ mẫu mà Chúa Giêsu từ trên Thập Giá đã ủy thác cho Mẹ. Chớ gì Trái Tim nhân ái của Mẹ xúc động trước nỗi ngặt nghèo cùng cực của con, và dùng đôi tay từ mẫu của Mẹ mà đem con giấu ẩn hoàn toàn trong Chúa Giêsu. Xin hãy gắn kết những tư tưởng Chúa Giêsu vào tâm trí con để không còn một tư tưởng nào khác len lỏi vào nữa. Xin hãy ghép đôi tai của Chúa vào đôi tai của con để lúc nào con cũng chỉ biết lắng nghe và chu toàn Thánh Ý Người trong mọi sự. Xin hãy in đậm Thánh Nhan Chúa vào khuôn mặt của con để khi chiêm ngưỡng Thánh Nhan đã biến dạng vì yêu thương con, con sẽ yêu mến, cảm thương và đền tạ Người. Xin hãy liên kết lưỡi Chúa với lưỡi của con, để con nói năng, cầu nguyện và giảng dạy bằng lưỡi của Chúa Giêsu. Xin hãy đặt tay Chúa vào tay con để mọi hành động và công việc con làm đều lãnh nhận sức sống từ những công việc và hành động của Chúa Giêsu. Xin hãy nối kết chân Chúa vào chân con để mọi bước chân con đi đều là Sự Sống, phần rỗi, sức mạnh và nhiệt tâm vì các thụ tạo.

Và giờ đây, lạy Mẹ sầu bi của con, xin cho con được hôn kính Trái Tim Chúa và cảm nếm Máu châu báu của Người đổ ra. Xin liên kết Trái Tim Chúa với trái tim con để con sống nhờ Tình Yêu, ước vọng và những đau khổ của Người… Và giờ đây, xin Mẹ nhấc bổng bàn tay phải đã cứng đờ của Chúa Giêsu để Người có thể ban phép lành sau hết cho con… Lúc này, Mẹ đã chịu để cho người ta dùng tảng đá đóng cửa mồ Chúa lại. Mẹ âu sầu, hôn kính mồ thánh. Mẹ nức nở nói lời giã biệt sau cùng với Chúa, rồi ra về. Giờ đây, nỗi đoạn trường của Mẹ mênh mang đến độ Mẹ chết lặng, cứng lạnh cả người… Lạy Hiền Mẫu chịu đâm thâu của con, cùng với Mẹ, con xin nói lời từ biệt Chúa Giêsu; và con, đầm đìa trong nước mắt, muốn cảm thông và ở bên cạnh Mẹ giữa ngập tràn đắng cay. Con muốn ở bên cạnh Mẹ để dâng lên một lời an ủi và một ánh mắt cảm thương dành cho từng tiếng thở than, từng niềm đau và từng nỗi buồn của Mẹ. Con sẽ thu lấy những giọt nước mắt của Mẹ; và nếu thấy Mẹ ngất đi, con sẽ đỡ nâng Mẹ trong vòng tay của con.

Lúc này, con nhìn thấy Mẹ dằn lòng trở về Jerusalem trên chính con đường sáng nay Mẹ đã đi qua… Nhưng mới được vài bước, Thập Giá đã hiện ra, Chúa Giêsu chịu đau khổ đến cùng cực và đã tử nạn. Mẹ chạy đến và hôn kính Thập Giá. Mẹ nhìn thấy Thập Giá đẫm máu, những nhục hình Chúa Giêsu phải chịu, từng nhục hình một, lại hiện ra trong lòng Mẹ. Vì không sao nén được nỗi tang thương, Mẹ thổn thức nỉ non:

“Ôi Thập Giá! Sao ngươi tàn bạo dường ấy với Con của Ta? Ôi, ngươi chẳng nương nhẹ cho Người gì cả! Người đã làm gì sai trái với ngươi đâu? Ngươi đã không để Ta là Người Mẹ đau thương của Người được dâng lên cho Người dù chỉ một hớp nước khi Người nài nỉ. Còn ngươi thì trao mật đắng và giấm chua khi miệng Người khát bỏng. Trái Tim bị đâm thâu của Ta cảm thấy tê tái, và Ta muốn hiến dâng Trái Tim tan nát của Ta cho đôi môi ấy được giãn khát; nhưng Ta đau đớn quá vì bị khước từ. Phải rồi, ôi Thập Giá, tuy ngươi tàn bạo nhưng lại thánh thiêng; ngươi đã được thần hóa và thánh hóa vì đã chạm đến Thánh Tử của Ta. Ngươi hãy đổi sự tàn bạo ngươi đã đối xử với Người thành sự cảm thương dành cho những phàm nhân khốn cùng. Nhân vì những đau khổ Người đã chịu ở nơi ngươi, ngươi hãy nài xin ân sủng và sức mạnh cho các linh hồn đau khổ, để đừng ai phải hư mất vì thử thách và Thập Giá. Các linh hồn đắt giá chừng nào đối với Ta. Họ bắt Ta phải trả cái giá là sinh mạng của Con Thiên Chúa. Và Ta, trong tư cách là Đấng Đồng Công Cứu Chuộc và là Mẹ, hỡi Thập Giá, Ta gắn kết họ vào ngươi.”

Mẹ hôn đi hôn lại Thập Giá nhiều lần rồi mới đi tiếp… Tội nghiệp Mẹ quá, con thương Mẹ biết bao. Cứ mỗi bước chân Mẹ lại gặp một nỗi đau mới, ứ tràn và đắng đót hơn, như những triều sóng duềnh cao và cố nhận chìm Mẹ xuống. Mẹ cảm thấy như sắp chết trong từng giây phút. Chỉ vài bước chân nữa là Mẹ lại tới chỗ sáng nay Mẹ đã gặp Chúa Giêsu vác Thập Giá nặng trĩu trong lúc kiệt sức và đầm đìa máu me. Đầu Chúa chịu nhiều gai nhọn nên mỗi khi chạm vào Thập Giá, gai phập vào sâu hơn, và cứ mỗi lần gai nhích thêm lại tạo nên những đau đớn chết được cho Người. Ánh mắt Chúa Giêsu gặp ánh mắt của Mẹ và van xin cảm thương. Nhưng một chút ủi an ấy bọn lính cũng không để Mẹ và Chúa Giêsu có được, họ đẩy Người đi tiếp, khiến Người ngã xuống đất trào máu. Giờ đây, Mẹ thấy mảng đất ấy vẫn còn loang máu; Mẹ sấp mình và hôn kính Máu thánh. Con nghe Mẹ thở than, “Hỡi các thiên thần, xin đến mà canh giữ và đừng để một giọt Máu Thánh nào bị dẫm đạp và phạm thánh.”

Lạy Mẹ sầu thương, xin cho con được giúp một tay để nâng đỡ và ủi an Mẹ, vì con thấy Mẹ quằn quại trước vũng Máu của Chúa Giêsu. Nhưng khi đi tiếp, Mẹ lại gặp những đau thương khác. Mẹ thấy những vết máu vương vãi khắp nơi và nhớ lại những cực hình của Chúa. Vì vậy, Mẹ rảo bước để về ẩn mình trong Nhà Tiệc Ly. Con cũng về ẩn mình tại Nhà Tiệc Ly của con là Trái Tim Cực Trọng Chúa Giêsu. Và từ trong Trái Tim Chúa, con muốn đến bên gối Mẹ để được ở bên Mẹ trong giờ phút đắng cay cùng cực. Con không nỡ bỏ Mẹ một thân một mình giữa nông nỗi đoạn trường này.

Lạy Người Mẹ cô đơn, xin hãy nhìn đến đứa con bé bỏng của Mẹ đây. Con quá bé bỏng; tự sức mình, con không thể mà cũng chẳng muốn sống. Xin Mẹ hãy nựng ra con trên đầu gối và áp con sát vào Trái Tim của Mẹ. Xin Mẹ hãy thực thi nhiệm vụ từ mẫu của Mẹ với con. Con cần được hướng dẫn, nâng đỡ và phù trợ. Xin Mẹ hãy nhìn đến nỗi khốn cùng của con và nhỏ một giọt nước mắt vào các thương tích của con. Hễ khi nào thấy con lơ đễnh, xin Mẹ hãy ghì con sát vào Trái Tim Từ Mẫu của Mẹ và gọi nguồn sự sống của Chúa Giêsu trở về với con.

Nhưng khi cầu nguyện với Mẹ, con buộc phải ngừng lại để quan tâm đến những thống khổ đắng cay của Mẹ. Con thấy mình như bị đâm thâu khi nhìn thấy Mẹ lắc đầu nhè nhẹ vì có những chiếc gai từ trên đầu Chúa Giêsu đang cắm sâu vào đầu Mẹ. Những gai nhọn ấy là tất cả những tư tưởng tội lỗi của chúng con đã đâm phập đến tận đôi mắt của Mẹ, bởi lẽ Mẹ đang khóc những hàng nước mắt máu. Khi Mẹ khóc, Mẹ nhìn bằng cái nhìn của Chúa Giêsu, và tất cả những xúc phạm của các thụ tạo hiện ra trước mắt Mẹ. Những xúc phạm ấy khốn cực chừng nào đối với Mẹ! Mẹ quá hiểu những gì Chúa Giêsu phải chịu, vì Mẹ đã đón lấy những thống khổ của Người! Khổ thống này dồn dập khổ thống khác. Đôi tai Mẹ nhói đau vì những lời inh ỏi của các thụ tạo. Từng lời xúc phạm của các thụ tạo vọng đến tai rồi thâu qua Trái Tim của Mẹ; và Mẹ cứ thầm thĩ điệp khúc: “Con ơi, Con đau đớn chừng nào!”

Lạy Hiền Mẫu cô đơn, con thương Mẹ biết bao! Xin cho con được lau sạch khuôn mặt đầm đìa huyết lệ của Mẹ. Con chùn lại khi thấy toàn bộ khuôn mặt của Mẹ đầy những bầm dập, biến dạng và nhợt nhạt, phủ dưới tấm khăn tang. Con đã hiểu. Đó chính là những cực hình của Chúa Giêsu mà Mẹ đã nhận lấy cho mình, khiến Mẹ đớn đau quá đỗi đến độ khi mấp máy đôi môi cầu nguyện hoặc buột ra những tiếng thở dài từ cõi lòng bừng cháy, thì Mẹ cảm thấy hơi thở của Mẹ đắng đót và đôi môi của Mẹ khô bỏng vì cơn khát của Chúa Giêsu.

Lạy Hiền Mẫu tội nghiệp của con, con thương Mẹ biết bao vì những đau thương của Mẹ mỗi lúc một ứ đầy hơn mãi, dường như cố sức hành khổ Mẹ. Con nắm lấy hai bàn tay của Mẹ và nhìn thấy cũng bị đâm thâu vì những đinh sắt. Qua những bàn tay này, Mẹ cảm nhận nỗi đau khi thấy các vụ sát nhân, bội phản, phạm thánh và tất cả những hành vi xấu xa cứ đập đánh, làm toác thêm những vết thương và khiến chúng thêm phần nhức nhối. Con cảm thương Mẹ biết bao! Mẹ là Hiền Mẫu chịu tử giá thực sự, đến độ hai bàn chân đã bị đinh sắt thâu qua. Thực vậy, không những Mẹ cảm thấy bàn chân mình bị đinh sắt thâu qua, mà còn nát tan vì quá nhiều những bước chân hư đốn và các linh hồn lao xuống hỏa ngục. Và Mẹ đã lao theo, ngăn cản họ khỏi sa vào những ngọn lửa muôn đời.

Nhưng lạy Hiền Mẫu chịu đóng đinh, như thế đâu đã hết. Tất cả những đau đớn của Mẹ hợp lại, phản ảnh và đâm thủng Trái Tim của Mẹ không chỉ là bảy, mà là hàng ngàn hàng vạn lưỡi gươm. Và còn hơn thế rất nhiều, bởi vì Mẹ đã có Trái Tim cực trọng của Chúa Giêsu, chứa đựng trọn vẹn những tâm tư và nhịp đập của mọi trái tim. Và Trái Tim Thần Linh ấy mỗi lần đập nhịp đều thốt lên, “Hỡi các linh hồn! Hỡi Tình Yêu!” Với câu “Hỡi các linh hồn,” Mẹ cảm nhận mọi tội lỗi ngập ứ trong nhịp tim của Mẹ, và cảm thấy như đã chết. Còn với câu “Hỡi Tình Yêu,” Mẹ cảm thấy mình lại được ban tặng Sự Sống, thành ra lúc nào Mẹ cũng cảm thấy, sống và chết không ngừng thay đổi.

Lạy Hiền Mẫu tử giá, khi chiêm ngắm Mẹ, con cảm thương những đau buồn không sao tả xiết của Mẹ. Con muốn biến thành chiếc lưỡi và tiếng nói để cảm thương Mẹ. Nhưng trước man vàn khổ đau dường ấy, những cảm thông của con chẳng đáng là gì. Vì vậy, con mời các thiên thần và cả Thiên Chúa Ba Ngôi cực thánh; con nài xin các Đấng hãy dùng những giai điệu, những hoan lạc và vẻ đẹp của các Đấng để làm nguôi ngoai và cảm thông với những đau thương tang tóc của Mẹ. Con nài xin các Đấng hãy đỡ nâng và biến tất cả những đau thương của Mẹ thành Tình Yêu.

Và giờ đây, lạy Hiền Mẫu đơn côi, con nhân danh mọi người để cảm tạ Mẹ vì tất cả những đau khổ Mẹ đã chịu. Nhân vì nỗi đơn côi đắng cay của Mẹ, con van xin Mẹ hãy đến cứu giúp con trong giờ lâm chung. Mẹ hãy đến khi linh hồn con bị mọi người ruồng bỏ và bơ vơ giữa muôn ngàn ưu tư sợ hãi, để con biết quay về xum vầy bên Mẹ như nhiều lần con đã được hoan hưởng trong đời. Xin Mẹ hãy đến cứu giúp con. Xin hãy ở bên con và đánh đuổi kẻ thù. Xin hãy dùng nước mắt Mẹ, mà tẩy sạch linh hồn con. Xin hãy dùng Máu Thánh Chúa Giêsu mà tưới gội con. Xin hãy lấy những huân trạng của Người, mà mặc cho con. Xin hãy đem những đau thương của Mẹ, cũng như tất cả thống khổ và công việc của Chúa Giêsu mà tô điểm con. Nhân vì những thống khổ của Chúa và những đau thương của Mẹ mà làm cho tất cả tội lỗi tan biến khỏi con và tha thứ hết cho con. Khi con trút hơi thở cuối cùng, xin Mẹ đón con vào vòng tay của Mẹ. Xin cho con được nép dưới tà áo Mẹ. Xin giấu con khỏi tầm mắt kẻ thù. Xin đưa con lên thiên đàng và đặt vào vòng tay Chúa Giêsu. Lạy Hiền Mẫu Maria yêu dấu của con, Mẹ và con hãy cứ thỏa thuận với nhau như vậy! Và giờ đây, con khẩn xin Mẹ ban cho tất cả những ai lúc này đang hấp hối sự thân mật mà con đang được cảm hưởng bên Mẹ hôm nay. Xin Mẹ hãy thực thi nhiệm vụ từ mẫu của Mẹ, với mọi người. Đây là những giờ phút nghiêm trọng và cần nhiều trợ giúp; vì thế, xin Mẹ đừng khước từ nhiệm vụ từ mẫu của Mẹ với bất kỳ một ai.

Và lời sau hết… Khi từ biệt Mẹ, con nài xin Mẹ hãy ký thác con vào Trái Tim Cực Trọng Chúa Giêsu. Và Mẹ, hỡi Người Mẹ đau thương của con, xin hãy bao che con để Chúa Giêsu đừng xua con ra khỏi Trái Tim Người; và cho dù con có muốn như thế đi nữa, thì con cũng không thể ra được. Vì vậy, con xin hôn kính bàn tay từ mẫu của Mẹ; còn Mẹ, xin Mẹ hãy chúc lành cho con.

KINH TẠ ƠN SAU MỖI GIỜ

Lạy Chúa Giêsu khả ái, Chúa đã gọi con vào Giờ Khổ Nạn này, để được ở bên Chúa; thì này con xin đến. Con nghe hình như Chúa đang khẩn khoản cầu nguyện, đền bồi, đau khổ và van nài bằng những lời cảm động và tha thiết cho phần rỗi các linh hồn. Con đã cố gắng theo Chúa trong mọi sự. Giờ đây, con thấy có bổn phận phải thưa với Chúa, lời Cảm tạ và chúc tụng. Vâng, lạy Chúa Giêsu, con xin lặp lại ngàn vạn lần lời cảm tạ và chúc tụng vì tất cả những gì Chúa đã làm và đã chịu cho con và cho mọi người. Con xin cảm tạ và chúc tụng Chúa vì tất cả những giọt Máu Chúa đã đổ ra, vì mọi hơi thở, nhịp tim, bước chân, lời nói và ánh mắt của Chúa, cũng như mọi đắng cay và xúc phạm Chúa đã phải chịu. Lạy Chúa Giêsu, con muốn thưa rõ lời cảm tạ và chúc tụng Chúa trong mọi sự. Lạy Chúa, xin đoái thương cho con được liên lỉ dâng lên Chúa lời cảm tạ và chúc tụng, để Chúa ban tràn nguồn phúc lành và ân sủng xuống cho con và cho mọi người. Lạy Chúa Giêsu, xin dủ thương ghì chặt con vào Trái Tim Chúa, và dùng đôi tay thánh thiện của Chúa mà đánh dấu từng phân tử trong hữu thể của con, bằng lời Cha chúc lành cho con; để trong con chỉ còn vang ngân một bản thánh ca liên lỉ dâng kính Chúa.

Lạy Tình Yêu ngọt ngào của con, con xin lưu lại trong Trái Tim Chúa. Con lo sợ phải ra khỏi đó. Chẳng phải Chúa sẽ gìn giữ con hay sao? Trái Tim Chúa và trái tim con mãi mãi sẽ đập đồng nhịp để con được Chúa thông ban sức sống, tình yêu cũng như sự kết hợp thắm thiết và không thể chia lìa với Chúa. Lạy Chúa Giêsu dịu hiền của con, con nài xin vì lòng thương xót Chúa, nếu khi nào thấy con sắp xa rời Chúa, thì xin Trái Tim Chúa ở trong con hãy gia tăng nhịp đập, đôi tay Chúa ghì con chặt vào Trái Tim Chúa, đôi mắt Chúa đoái nhìn và bắn cho con những tia lửa, để khi cảm nghiệm được Chúa, con lập tức được cuốn hút trở về kết hợp với Chúa. Lạy Chúa Giêsu của con, xin dủ thương canh phòng kẻo con xúc phạm đến Chúa. Con nài xin Chúa canh giữ con. Xin ban cho con một nụ hôn, xin ẵm lấy con, chúc lành và cho con đôi tay thánh thiện của Chúa để Chúa cùng làm với con những việc con phải làm.

_____________________________________________________________________________